Ma Xin 3 Nén Nhang
lúc nhỏ, trong làng có người chết bất đắc kỳ tử. người nhà tôi đều sẽ đi giúp đỡ. Chỉ có tôi ở nhà, lúc trời gần tối.
Tôi nghe thấy có tiếng động ở cổng sân. Tôi chạy ra sân, thấy ông trần Lão thất đứng ở cổng sân. Mặt ông ấy sáng như trăng, lưng còng xuống.
người ông ấy ướt đẩm. Trông như vừa bò từ sông lên. Tôi hỏi ông thất có chuyện gì.
Ông trần Lão thất không nói gì, chỉ đứng ngoài sân nhìn tôi. Tôi lớn giọng hỏi lại ông thất có chuyện gì. Ông trần Lão thất nói là mượn, mượn tôi 3 cây nhang.
Ông thất, ông cần nhang làm gì. Lão thất mở miệng cứng đơ, nói rằng ông nội tôi bảo qua mượn, Tôi gật đầu đồng ý. Tôi đi lấy, chạy vào phòng phía tây lấy 3 cây nhang.
Ra đến cổng sân. Tôi đưa 3 cây nhang cho ông trần Lão thất. Ông trần Lão thất nhìn thấy 3 cây nhang, rõ ràng là phấn khích.
Đôi mắt vốn mờ đục của ông ấy, lại phát ra ảnh sáng kỳ quái. Họng ông trần Lão thất phát ra âm thanh kỳ lạ. Nghe như đang nuốt nước miếng.
Ông trần Lão thất đưa tay nhận lấy 3 cây nhang. Ông ấy đưa nhang lên miệng. Trước mặt tôi, ông ấy ăn nhang.
tiếng nhai nhang của ông ấy nghe như đang nhai xương. Nghe mà khiến tôi giật cả tóc ấy. Theo bản năng, tôi lùi lại 2 bước.
Tôi nghe các cụ trong làng nói người sống thì thắp nhang. người chết thì ăn nhang, chẳng hạn như ông trần Lão thất. Tôi từ từ lùi lại.
Ông trần Lão thất ăn xong nhang ông ấy nhắc chân bước qua ngưỡng cửa. Nhưng dù đã nhắc chân vài lần vẫn không qua được ngưỡng cửa. chân va vào ngưỡng cửa rồi chạm xuống đất Phát ra tiếng bịch bịch bịch. Buổi tối rất yên tĩnh, tiếng ông trần Lão thất đá vào ngưỡng cửa nghe càng chói tai. Tôi nghe các cụ trong làng nói người sống thì thấy được ngưỡng cửa.
người chết thì không thấy được ngưỡng cửa. Sẽ bị ngưỡng cửa chặn lại. Ông thất, ông nội và mọi người không có nhà.
Ông về trước đi. Ông trần Lão thất như không nghe thấy tôi nói. Ông ấy thử nhiều lần ở cửa nhưng vẫn không vào được sân.
Ông ấy bắt đầu trở nên cáo kỉnh, xác mặt ngày càng tệ. tiếng ông ấy đá vào ngưỡng cửa cũng càng lúc càng lớn. Tôi thật sự sợ ông ấy sẽ đá rơi cả ngưỡng cửa.
Ông trần Lão thất như không cảm thấy đau. Dùng sức mà đá ngưỡng cửa. Ông ấy còn tự nói một mình rằng nếu đá rơi ngưỡng cửa là có thể vào sân được rồi.
Lời nói của ông trần Lão thất khiến tôi dựng cả tóc gáy. Ông trần Lão thất nhìn nhận ra tôi sợ. Ông ấy nhè răng cười với tôi.
Cười thật đáng sợ. Tôi rất sợ. Tôi lên tiếng gọi ông nội.
Không ai đáp lạc. Hàng xóm quanh tôi cũng không có ai. Họ đều đã đi giúp đỡ rồi.
Tự nhiên tôi nghe thấy bịch bịch. ngưỡng cửa nhà tôi bị đá rơi. Ông trần Lão thất lưng cồng đi vào sân.
Nụ cười trên mặt ông ấy càng đậm hơn. Bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi. Cố họng còn động vài cái.
Như nhìn thấy tôi ông nuốt nước miếng. Tôi vội vàng trèo lên tường nhảy ra ngoài sân. Tôi chạy hết sức.
Không dám ngoảnh đầu lại. Tôi biết những người chết bất đắc kỳ tử trong làng đều được đưa lên núi sao để chôn cất. Tôi cố hết sức chạy về phía núi sao.
Cuối cùng cũng gặp được người làng ở chân núi sao. Ông nội tôi ra từ trong đám đông. Gọi tên tôi.
Sao vậy con? Tôi vừa khóc vừa nói. Ông trần Lão thất đang đuổi theo con. Vừa dứt lời.
người làng đều ngẩn ra. Ông nội tôi nói không thể nào. Ông trần Lão thất vừa mới được chôn cất.
Thật mà, tôi vừa nói xong. Thì trần phúc lên tiếng gọi tên tôi. Cháu chắc chắn là nhìn nhầm rồi.
Ông thất của cháu vừa mới được Chôn cất. trần phúc là con trai của ông trần Lão thất. Nổi tiếng hiếu thuận trong làng.
Cháu không nhìn nhầm. Ông ấy còn mượn cháu 3 cây nhang. Ngay trước mặt cháu ông ăn hết nhang.
Còn đã rơi ngưỡng cửa nhà cháu. Vừa dứt lời. người làng đều tròn xe mắt.
Ánh mắt đầy sợ hãi. Ông nội tôi nắm chắc cánh tay tôi. Con không thể nói dối chuyện này đâu.
Con không nói dói. Ông nội quay đầu nhìn trần phúc. Phu Tử, cha con thật sự ở trong quan tài chứ? Mặt mày trở nên khó coi.
Nói cũng trở nên láp bắt. Ờ, tất nhiên là ờ. Phu Tử, ta biết con hiếu thuận. Không muốn cha con chết.
Nhưng ông ấy đã chết rồi. Muốn giữ cũng không được. Cha tôi luôn khỏe mạnh.
Ít nhất có thể sống thêm 7-80 năm. Con sông ở đâu là không sâu. Cha tôi bơi giỏi.
Sao ông ấy lại rơi xuống sông mà chết bối được? Ông nội tôi nói này, phúc tử. Con nói vậy là có ý gì. Sông cạn cũng có thể dìm chết người.
Với lại cha con rơi xuống từ trên cầu. Đầu hướng xuống. Đúng lúc đập đầu vào đá trong sông mà ngất.
Rồi mới bị nước sông làm chết đuối. trần phúc hư lênh một tiếng. Rốt cuộc là cha tôi tự rơi xuống.
Hay bị ai đó đẩy xuống. Ai mà biết được. Vừa dứt lời.
xác mặt ông nội tôi thay đổi. con nói thấy thật là không có lương tâm. Ta và ông trần Lão Cửu tận mắt nhìn thấy.
Ông trần Lão Cửu chỉ tay vào trần phúc nói, cha con là anh ruột của tao. Lời tao mà con cũng không tin.
thằng nhãi con. trần phúc biểu cảm không nói gì. Ông nội tôi nói Cha con có thật sự ở trong quan tài không? Mắt trần phúc hơi động.
Như thể có chút lo sợ. Ờ, thật sự trong quan tài. Ông trần Lão Cửu nói, ta không tin.
Nói xong câu đó. Ông trần Lão Cửu quay đầu nhìn ông nội tôi. Tam ca, đây là chuyện lớn.
Theo ta, cứ mở quan tài của ông trần Lão thất ra. Xem ông ấy có ở trong đó không? Vừa dứt lời của ông trần Lão Cửu. xác mặt trần phúc thay đổi.
Ông ấy cầm cái sẻn ngăn trần Lão Cửu lại. Cha tôi vừa mới được chôn. Ai dám đào ngộ ông ấy? Tôi sẽ lấy mạng người đó.
Khi trần phúc nói câu này, ông ấy còn ra hiệu cho trần Vượng trong Đám Đông. trần Vượng là em dù của trần phúc. Anh ấy có chút do dự.
trần Vượng gật đầu rồi rút khỏi Đàm Đông. Không biết anh ấy đi đâu. Ông trần Lão Cửu chỉ vào cổ mình.
Thằng nhãi con, có gan thì chém vào cổ tao. Lão già, ông tưởng tôi không dám sao. Ông nội tôi nói, phúc tử, để giữ xác sống phải dùng năng lượng sống của người.
Con không giữ nổi đâu. Cha con khi còn sống là người tốt. Ông ấy đã chết rồi.
Sao con còn muốn ông ấy thành ma xấu nữa? trần phúc đứng người vài giây, anh ấy lết về phụ ông nội tôi. Cái gì mà xác sống? Cha tôi đã được chôn rồi. Đừng nói bậy.
Ông trần Lão Cửu nói, tôi không tin, tôi muốn mở quan tài. Ông trần Lão Cửu nói xong câu đó, quay đầu nhìn người làng, nếu làng ta có xác sống. thì mọi người trong làng đều sẽ chết, dứt lời của ông trần Lão Cửu, mọi người trong làng đều nhìn nhau, ánh mắt ai nấy đều đầy vẻ sợ hãi.
Mọi người đều ủng hộ mở quan tài. trần phúc tức giận giậm chân, cha tôi là người chết bất đắc kỳ tử. Các người mở quan tài, không sợ cha tôi hóa thành ác quỷ tính các người sao.
Mọi người đều ủng hộ mở quan tài. trần phúc tức giận giậm chân, cha tôi là người chết bất đắc kỳ tử. Các người mở quan tài, không sợ cha tôi hóa thành ác quỷ tính sổ các người sao.
Đào mộ là việc xui xẻo. người trong làng đều kiên kỳ chuyện này, không dám tùy tiện đào mộ. Vừa dứt lời của trần phúc, nghe thấy một tiếng sấm vang động.
Trời trở nên âm u, sáng xít, trông như sắp mưa. Sau đó trần Vượng quay lại, anh ấy chen vào đám đông, mọi người đừng cãi nữa. Theo tôi thì mọi người nên đến nhà Nguyễn phúc xem sao.
Xem ngưỡng cửa nhà ông ấy còn hay không? Vừa dứt lời của trần Vượng, trần phúc đồng ý, nói ý này hay? Mọi người cùng đi xem. người trong làng nhìn nhau, khi thầm bàn bạc vài câu, đều thấy cách này hay rồi. Ông nội tôi nói được.
Vậy thì đến nhà tao xem. Mọi người cẩn thận. Nói xong câu đầu, ông nội bế tôi lên.
người làng đều hướng về nhà tôi. Trong tay họ còn cầm sẻn. Nhanh chóng đến nhà tôi.
ngưỡng cửa ở cổng sân nhà tôi vẫn còn. thấy ngưỡng cửa. người làng đều thở vào nhẹ nhõm.
trần phúc ngửa lạnh, nói, chú, thấy chưa? ngưỡng cửa nhà chú vẫn còn. Nguyên phúc đã nói dối rồi. không? Con không nói dối. Ông trần Lão Cửu nói, Nguyên phúc mới 5 tuổi, tuổi nhỏ, chắc là mơ nên hù dọa chính mình.
Vì không có chuyện gì, mọi người giải tán thôi. Ông trần Lão Cửu nói xong, khuẩy tay. người làng đều rời đi.
Trước khi đi, trần phúc liếc nhìn ông trần Lão Cửu. Chú cừu, cẩn thận đấy. Cẩn thận cha tôi đến tìm chú vào ban đêm.
Nói xong, trần phúc cùng trần Vượng rời đi. Ông trần Lão Cửu giận đến mức giậm chân, chỉ vào bóng lưng trần phúc, chửi bới rồi bỏ đi. Trong sân chỉ còn lại vài người chúng tôi.
Bà nội tôi xoa đầu tôi, hỏi Nguyên phúc, có phải con gặp ác mộng không? Tôi nói không. Con thật sự thấy ông trần Lão thất. Ông ấy còn mượn con ba cây nhang.
Bà nội không tin lời tôi, bà quay đầu nhìn ông nội. Ông nhìn gì vậy? Ông nội đang ngồi xuống nhìn ngưỡng cửa. Ông ấy nhìn rất đâm chiêu.
sắt mặt ông nội hơi khó coi, nói không có gì. Bà nội nói trời cũng không còn sớm. Vào nhà ngủ thôi, mấy người chúng tôi vào nhà.
Vừa vào nhà thì nghe thấy một tiếng động lớn. Bên ngoài trời đổ mưa lớn. Bà nội tôi nhìn ra ngoài sân một cái.
Bà nói rằng trời mưa âm u quán khí nặng nề. Đợi trời sáng, tôi sẽ đưa Nguyên phúc đi bái ông trần Ngủ. đứa trẻ này bị ác mộng dọa sợ.
Ông nội tôi ngồi trên nền đất, hút thuốc lào. Nửa ngày không nói gì. Bà nội tắt đèn.
Tôi nhắm mắt ngủ. Đêm khuya tôi bị mắc tiểu mà tỉnh dứt. Tôi vừa định nhở mắt.
Thì nghe thấy bà nội nói, ông già, tôi đếm thử rồi. Quả thực thiếu ba cây nhang. Ông nội thở dài.
Nguyên phúc không nói dối. Ông trần Lão thất quả thực đã đến nhà ta. ngưỡng cửa ban ngày chúng ta thấy là cái mới.
Khi còn sống, ta cũng chưa từng bắt nạt ông ấy. Hai nhà chúng ta không có thủ án gì. Sao ông ấy lại đến tìm nhà ta? Ông nội không nói gì.
Bà nội lại nói, chạy thôi. Chạy ra thị trấn cũng không thoát. Khi ông ấy muốn thì cả khu này cũng không ai chạy thoát.
Vậy chúng ta phải làm sao? Vừa dứt lời của bà nội, tôi liền nghe thấy tiếng đá vào ngưỡng cửa bịt bịt bịt. Tôi mở tóm mắt, trốn vào lòng bà nội. tiếng đá vào ngưỡng cửa càng lúc càng lớn.
Bổng nhiên một tiếng bịt, ngưỡng cửa văng lên và bị đá rơi. Ông trần Lão thất còng lưng đi vào sân. Ông ấy đi rất chậm.
Giáng đi cũng rất cứng nhắc. Ông già, phải làm sao đây? Ông nội nhíu chặt mày. Ông ấy kéo rèm lại.
Đừng lên tiếng, ông nội vừa dứt lời. thì ngoài cửa vang lên giọng của ông trần Lão thất, tam ca. Xảy ra chuyện lớn rồi.
Trong làng có người chết rồi. Mau ra đây. Giọng nói của ông trần Lão thất rất chậm.
Thỉnh thoảng trong cổ họng còn phát ra âm thanh kỳ lạ. Như tiếng kêu của quỷ. Ông nội và bà nội nhìn nhau.
Ánh mắt hai người lộ về kinh hãi. Ông trần Lão thất không có ý định rời đi. thấy ông nội không lên tiếng.
Ông trần Lão thất lại nói, Tam ca, anh mau ra đây. Trong làng có người chết rồi, chúng ta đi giúp đỡ. Bà nội tôi nhíu chặt mày.
Ông thất, Tam ca của ông không có nhà. Ông đi giúp trước đi. Vừa dứt lời của bà nội.
Ông nội chừng mắt nhìn bà nội. Ông ấy nói nhỏ, bà không muốn sống nữa à. Lại đi nói chuyện với người chết. Bà nội bất lực nói, tôi muốn lừa ông ấy đi.
Vừa dứt lời của bà nội. Thì bên ngoài truyền đến tiếng cười ma quái của ông trần Lão thất. Ông trần Lão thất nói, tôi tận mắt thấy Tam ca vào nhà.
Đừng hòng lừa tôi, mau để Tam ca ra đây. Lão cửu đang đợi ở cổng kia. Lời của ông trần Lão thất khiến tôi lạnh tóc ấy.
sắc mặt ông nội trở nên khó coi. Ông thất, ông với ông cửu đi trước đi. Tôi sẽ ra ngay.
Nghe thế ông nội nói, ông trần Lão thất liền đập cửa mạch. Cửa gỗ nhà tôi bị đập phát ra tiếng bịch bịch. Bên ngoài vang lên tiếng xe xe.
Giống như móng tay cào vào cửa. rất chối taii, mặt ông nội đầy mồ hôi lạnh. Mặt ông ấy co giật không kiểm soát được.
Bà nội nói, ông ra. Ông trần Lão thất phát điên gì vậy? Ông nội hoảng hốt, nói không biết. Vừa dứt lời ông nội.
Thì bỗng nhiên một tiếng bịch lớn vang lên. Cửa gỗ nhà tôi bị đập vỡ. Một đường gió lạnh thổi vào.
Tôi quay đầu nhìn về phía cửa. thấy ông trần Lão thất đứng ở cửa. Ông ấy còng lưng, nhe răn cười ông nội.
Ông ấy nhất chân muốn vào nhà. Nhưng bị ngưỡng cửa chặn lại. Trước khi ngủ, ông nội đã ngăn thêm ngưỡng cửa trong nhà.
Ông trần Lão thất đá vào ngưỡng cửa. Phát ra tiếng bịch bịch. khoé mắt ông trần Lão thất chảy ra hai dòng máu đỏ.
Ông nói, Tâm ca, sao nhà anh không vào được? Anh bò ra đây, Lão cửu đang đợi ở cửa kia. Tôi không dám nhìn ông trần Lão thất nữa. liền nhắm mắt lại.
Cả người tôi thu mình trong lòng bà nội. Không biết đã qua bao lâu, tôi nghe thấy tiếng gả gáy. Trời sáng rồi, tiếng gõ cửa biến mất.
Ông nội đứng ở cửa nhìn một lúc lâu. Xác định ông trần Lão thất đã đi mới dám ra khỏi nhà. Trên cửa gỗ nhà tôi đầy vết cào.
Tôi cũng đi đến cổng sân. ngưỡng cửa ngoài sân nhà tôi đã bị đá rơi. Trên cổng sân còn treo một cành cây hòe.
nội tôi lấy cành cây hòe xuống. Cành cây hòe gọi ma, có người muốn hại nhà ta. Cố ý dẫn ông trần Lão thất đến.
để giết hại ông nội. tiếp theo thấy trần sơn. Vội vã chạy đến cổng sân nhà tôi, gọi chú.
Có chuyện rồi, ông trần Lão cửu đã qua đời. Ông nội lặn người vài giây, cái gì? Ông cửu đã qua đời. chết rất kỳ quái.
Mau đi xem. Chúng tôi vội vã đến nhà ông trần Lão cửu. Sân nhà ông ấy đã đầy người.
Thi thể ông trần Lão cửu được đặt trên tấm váng. Thi thể được phủ bằng tấm vải trắng. trần phúc, hai anh em trần phúc, trần Vượng nằm khóc trên thi thể của ông trần Lão cửu.
tiếng khóc rất lớn. trần phúc gào khóc gọi chú cửu. Chú chết thật thảm.
Yên tâm, cháu sẽ mua quan tài tốt nhất cho chú an táng. đốt cho chú nhiều giấy tiền, để chú ở bên kia được sống yên ổn. Nhà ông trần Lão cửu nuôi hơn chục con dê.
Gia đình lo việc mai táng cho ông Cửu. Cuộc sống trước kia của ông khá sung túc, nhưng ông không có con cái..
Theo quy tắc trong làng, ông trần Lão cửu qua đời, đồ đạc quý giá trong nhà ông ấy sẽ thuộc về trần phúc. Và em trần Vượng, khi ông trần Lão thất chết, cũng không thấy trần phúc bỏ tiền mua quan tài đắt tiền. Ông nội nhớ mày, nói ông cửu bị hại chết.
Vừa dứt lời ông nội, người làng nhìn nhau. Ánh mắt đầy vẻ sợ hãi. trần phúc ngước mặt nói, cái chết của chú cửu thật kỳ quái.
Phần lớn là bị lệ quỷ hại chết. Ông nội nghiêng mặt nói, ông cửu là bị người khác hại chết. Nói xong câu đó, ông nội liền đi ra cổng sân.
Ông ấy lấy từ cổng sân một cành cây hoè. Cành cây hoè gọi ma, cành cây hoè này là do có người, cố ý đặt trước cửa nhà ông cửu. Đưa ma quỷ đến hại chết ông cử.
Ông nội rất giận giữ. Ông ấy ném cành cây hoè trong tay xuống đất. Mọi người trong làng đều hít một hơi kinh ngạc.
nhìn nhau đầy thắc mắc. trần phúc và trần Vượng nhìn nhau, ai lại độc ác đến vậy. Muốn hại chết chú cửu của tôi.
Ông nội nghiêng mặt, nói tôi qua. Ông lão thất đã vào sân nhà tôi. May là tôi đã nâng cao ngưỡng cửa.
Ông ấy mới không vào được. Sáng nay tôi đã thấy một cành cây hoè ở cổng sân nhà. trần phúc, trần Vượng, hai đứa súc sinh là muốn hại chết bọn tao.
Chú! Chú đừng nói vậy! Cha tôi đã được chôn cất. Sao có thể đến nhà chú được? Cha tôi đã sớm được chôn rồi. Chú đừng nói vậy! Ông nội mặt lạnh nói.
Mở quan tài, trần phúc nói không được. Ai dám đào mộ cha tôi. Tôi sẽ liều mạng với người đó.
trần Vượng lớn giọng nói, không được. Ông nội nhìn qua mọi người trong sân. Mọi người nhìn nhau một lúc.
trần Sơn chen từ trong đám đông ra. Cái chết của ông trần lão cửu rất kỳ lạ. Chứng tỏ làng ta không yên ổn.
Thứ này hút máu người. Nếu không giết nó, mọi người trong làng sẽ gặp tai hoạ. Mở quan tài, trần phúc nói không được.
làng này không yên ổn. Mọi người sẽ đều gặp nạn. Đúng, phải mở quan tài.
Mọi người trong sân đều ủng hộ mở quan tài. Nhao nhao muốn đi đến núi sao? trần phúc giận đến mức dậm chân. Cha tôi mới chôn chưa lâu.
Các người đã dám đào mộ. Không sợ xảy ra chuyện sao. Ông nội nói, nếu xảy ra chuyện tôi sẽ chịu.
Chuyện sát sống này nhất định phải làm rõ. Ông nội vừa nói xong câu đó liền đi về hướng núi sao. người làng cũng đều đi theo.
trần phúc và trần Vượng đuổi theo sao. Nhưng không thể ngăn lại được. người làng nhanh chóng đến được núi sao.
thấy bia mộ của ông trần thất tét ra từ trên tách thành hai mảnh. Như thế bị sét đánh.
trần phúc nhìn ông nội nói, lão tam. Ông nghĩ kỹ chưa? Đào mộ là chuyện cắt đứt hậu vận đấy. Ông thật sự dám đào mộ cha tôi sao? Quan tài trống không, tôi có gì mà không dám đào.
Ông nội nói xong câu này, liền cầm cuôc bắt đầu đào. người làng đều đến giúp. Chẳng mấy chốc đã đào đến quan tài.
Quan tài đầy mùi, toát ra vẻ tá ác. Ông nội dùng rều nạy mở quan tài. Rồi gọi hai thanh niên đến khiên nắp quan tài đi.
Bên trong quan tài trống rỗng. Hoàn toàn không có ông trần lão thất. trần phúc, hai anh em trần phúc và trần Vượng như quả bóng xì hơi.
Ngồi bè xuống đất. Ông nội mặt lạnh hỏi, ông trần lão thất đâu rồi? Không biết, rõ ràng cha tôi đã được chôn rồi. Thứ này tá ác.
Nhân lúc trời sáng, nó sợ ánh sáng. Bắt nó lại rồi thiêu đi là cách tốt nhất. Đến tối thì không ai trị nổi nó đâu.
Mau nói đi. Chú, tôi thật sự không biết chuyện gì xảy ra. Tôi và Vượng đã tự tay đặt cha tôi.
Vào trong quan tài, sao ông ấy lại không còn ở đó? Ông nội tôi mặt mày đen kịnh. ông đá một cái thật mạnh, nói. Mau nói thật đi.
Trời sắp tối rồi. Chú, dù chú có đánh tôi, tôi cũng không biết tung tích cha tôi. Tôi cũng đang bối rối đây.
Rốt cuộc là ai đã đánh cắp thi thể của cha tôi? Vừa dứt lời của trần phúc. trần Sơn mặt đen lại, nói. Hai anh em các cậu, nếu không nói thật, sẽ nhét hai cậu vào quan tài này và chôn sống.
trần Sơn vừa dứt lời. trần Vượng liền rung chân. Anh ấy vừa định mở miệng, thì bị trần phúc đá một cái.
trần phúc nhìn trần Sơn nói, đến đây. Chôn sống anh em chúng tôi đi. Tôi thật sự không sợ chết.
thấy trần phúc nói vậy, trần Sơn tức điên lên. Ông nội nhíu mày, nói. Bằng không, cậu sẽ không giữ nổi hắn.
Hắn không uống máu thì không sống nổi. ép hắn đến đường cùng, hắn sẽ tự đi tìm máu. trần phúc mặt lạnh nói.
Chú, chú đang nói gì thế? Cháu hoàn toàn không hiểu. Ông nội trường mắt nhìn trần phúc. Ông quay đầu nhìn mọi người trong làng.
Nói, mọi người hãy gia cố và nâng cao ngưỡng cửa nhà mình. Mọi người trong làng đều gật đầu đồng ý. Ông nội dẫn đầu đi xuống núi. người làng đều đi theo sau.
trần Sơn hỏi, chú, ông trần Lão cửu thì sao? Thì thấy ông ấy vẫn ở trong sân. Không kịp rồi, phải tìm được ông trần Lão thất trước. người làng tìm từng nhà một để tìm ông trần Lão thất.
Cũng tìm kỹ quanh khu vực con sông. Nhưng vẫn không tìm thấy ông trần Lão thất. Trời sắp tối rồi.
Ông nội nói mọi người phải cảnh giác vào buổi tối. Nếu có động tĩnh thì hô lớn. Mọi người trong làng đều gật đầu đồng ý. Rồi nhanh chóng giải tán.
Chúng tôi và vài người quay về nhà. Ông nội lại gia cố và nâng cao ngưỡng cửa cùng Sơn. Rất nhanh trời đã tối.
Bà nội nói nhỏ, ông già. Ông trần Lão thất có thể đến vào buổi tối không? Ông nội chăm một điếu thuốc lào. Khi tôi còn nhỏ đã từng thấy sát sống.
Thứ đó không có máu thì không sống được. Bà nội nheo mày, ông từng thấy qua sao? Sao chưa bao giờ nghe ông nói. Khi đó tôi mới sáu tuổi.
Ông nội tôi nhằm đến cái sân nhà của ông hai. Liền nuôi bà cố tôi. Thành sát sống, bà cố đã cắn chết ông hai.
Cái sân đó liền thuộc về tay ông nội tôi. Chuyện này là ông nội tôi nói trước khi qua đời. Bà nội nheo mày, thật tá ác.
Bà nội vừa dứt lời. Tôi liền nghe thấy có động tĩnh ở cổng sân. Bịch bịch bịch.
Bà nội tròn mắt, ông trần Lão thất đến rồi. Ông nội nhíu mày. Ông ấy ghé sát bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
thấy một bóng người ở cổng sân. người đó cầm một cái rìu trong tay. Đang chặt ngưỡng cửa ở cổng sân nhà tôi.
Ông nội lập tức kêu lên. Ông hét ra ngoài sân, thẳng nhảy con. Mày đợi đấy.
Ông nội vừa nói xong liền đuổi theo ra ngoài. Tôi và bà nội cũng chạy theo ra ngoài. Bóng người đó thấy ông nội liền vội vàng bỏ chạy.
Rất nhanh đã biến mất rồi. Nhớ LIKE và ĐĂNG KÝ cho mình nhé hẹn các bạn ở tập tiếp theo.